CHƯƠNG 2685: HỨA HẸN NGÀY XƯA (1) Trong nháy mắt ấy.
Bọn họ đã tới dòng chảy hỗn loạn của hư không đầy hắc ám.
Nơi này vốn là vực sâu vĩnh hằng, nhưng bây giờ con mắt và tóc của Thi Thể Băng
Phong đã rời đi, cho nên nơi này triệt để hoang phế.
—— Chỉ còn lại một cánh cửa đồng thau khổng lồ thông từ trên trời xuống tận đáy