Người phụ nữ trẻ tuổi xinh đẹp chưa từng thấy qua loại trận thế này, bị dọa cho trực tiếp khóc: "Các người đừng làm loạn, các người làm như vậy là phạm pháp đó biết sao? Trương Đại Sơn, anh nhanh cứu em!"
Trương Đại Sơn lúc này cũng là tâm loạn như ma, trên đời này có rất nhiều đàn ông ngoại tình, nhưng chắc hẳn là không có mấy người có thể giữ vững sự bình tĩnh lúc bị vợ bắt gian tại, trừ phi hắn đã chuẩn bị sẵn để ly hôn, đã không còn quan tâm tới cái nhà này nữa.
Mặc dù Trương Đại Sơn không còn tha thiết với vợ giống như lúc trước, nhưng không có nghĩa là hắn muốn ly hôn. Người bình thường ly hôn nhiều lắm chính là tổn thương đến đứa nhỏ, mà gia đình giống như bọn họ ly hôn, sẽ không chỉ khiến con cái tổn thương, mà sự nghiệp của hắn cũng sẽ bị trọng thương. Đây cũng không phải là chuyện đùa.
Tại lúc tiểu tam trốn ra phía sau lưng hắn, Trương Đại Sơn theo bản năng đưa tay ra ngăn cản hai người chị em của vợ mình, sau đó nhìn về phía vợ mình, hạ giọng nói: "Đừng làm rộn, có chuyện gì chúng ta về nhà lại nói."
Người phụ nữ trung niên cười lạnh nói: "Ai mẹ nó về nhà lại nói với anh. Anh lập tức cút ngay cho lão nương, chờ tôi thu thập xong con nhỏ tiểu tam này thì sẽ thu thập anh. Nếu như anh còn dám che chở cho cô ta, tôi đảm bảo sẽ cho anh biết tại sao bông hoa lại đỏ như vậy."