Hạ Vũ Hà lộ ra một nụ cười như không cười, nói: “Rất đơn giản, chia ra làm ba bước:
Bước đầu tiên, mượn cớ lễ hỏi với đồ cưới, làm cho cha anh chuyển nhượng một phần cổ phần của tập đoàn, cha tôi cũng sẽ chuyển một phần cổ phần của tập đoàn cho tôi.
Bước thứ hai, chính là đợi cha anh ra tay, sau đó ghi lại chứng cứ, đem hắn đưa đến ngục giam.
Bước thứ ba, nội ứng ngoại hợp, để tập đoàn nhà chúng ta đem tập đoàn nhà các anh sát nhập lại, khiến cha anh trở thành người hai bàn tay trắng. Đương nhiên, chuyện này anh cũng không cần lo lắng là mình sẽ bị chịu thiệt, chuyện này sau khi chúng ta kết hôn mới bắt đầu, cho dù là tập đoàn nhà anh hay tập đoàn nhà tôi, thì cuối cùng đều là của chúng ta.”
Kha Bảo Cường nói: “Bước đầu tiên cùng với bước thứ ba tôi không có ý kiến, nhưng bước thứ hai tôi không đồng ý, để cho cô đi thu thập chứng cứ, trong lòng tôi không khó chịu.”