Lý lão gia tử kể lại chi tiết về thủ đoạn Giang Phong đã làm hôm nay một lần, cuối cùng lại có chút kính sợ mà kết một câu: “Mỗi một câu phê bình của cậu ta đều cực kỳ chuẩn chỉ, giống như đã tận mắt nhìn thấy mọi chuyện vậy, hơn nữa, lúc Uông tổng gọi điện cho cha, giọng điệu cũng kính Giang đại sư như thần minh, còn nói có rất nhiều con ông cháu cha trong nước cũng nhờ Giang đại sư tác hợp mà tìm được hạnh phúc của riêng mình.”
Lý Gia Kiệt sợ hãi cảm thán: “Quả thực lợi hại!”
Lý lão gia tử thở dài: “A Kiệt, cha biết năm đó mình nghe lời đại sư mệnh lý đi chia rẽ con và bạn gái mối tình đầu khiến tình cảm cha con chúng ta có khúc mắc, lời nói của vị đại sư mệnh lý năm đó rốt cuộc là thật hay giả cũng không có cách nào khảo chứng được, nhưng thực lực suy tính nhân duyên của Giang đại sư đã rõ như mặt trời ban trưa.
Năm nay cha đã 95 tuổi rồi, không còn sống được mấy năm nữa, cha muốn trước khi mình đi có thể nhìn thấy con xây dựng được một gia đình hạnh phúc, như vậy, cha chết cũng không còn nuối tiếc gì nữa.”
Nghe đến đó, Lý Gia Kiệt cảm thấy hơi nhói trong lòng: “Cha, cha đừng nói nữa, nếu như Giang đại sư đã nói con và cô Lý ở chung một chỗ sẽ có được hạnh phúc, vậy con sẽ thử kết giao với đối phương xem sao.”