Buổi chiều, bà cụ Trương đi ra ngoài mua thức ăn, cũng không biết có phải một mình rất cô đơn, đi trên đường thấy những đứa trẻ khỏe mạnh kháu khỉnh, bà không nhịn được, sẽ dừng lại nhìn thêm.
Sau khi mua thức ăn trở về, bà cụ Trương gọi điện thoại cho con gái, hỏi rõ mấy giờ cô quay về ăn cơm, mới bắt đầu chậm rãi nhặt rau, nấu cơm.
Bởi vì canh giờ nấu, cho nên lúc con gái trở lại, vừa vặn có thể ăn cơm.
Lúc ăn cơm, bà cụ Trương nói khéo: "Thằng cháu trai bà cụ Lý hàng xóm trông không tệ, lúc trước còn nhỏ không nhìn ra, bây giờ hai ba tuổi, cơ thể phát triển, đúng là càng xem càng đáng yêu."
Ba của Chu Tuyết Ngưng chết sớm, hai mẹ con sống nương tựa vào nhau hai ba mươi năm, ai còn không biết ai. Thấy mẹ giục cưới cũng giục không rõ ràng như thế, cô cảm thấy trước đây mình và bạn mình tính kế kết hôn giả để ứng phó với hành vi giục cưới của mẹ dường như hơi quá đáng.