Bị Từ Phượng Kiều gợi lên hồi ức, Vương Khang liến nói chuyện với cô một chút về cuộc sống đại học của mình.
Lưu Hòa Phong thấy em họ nhà mình mới nói dăm ba câu đã nói chuyện với Vương Khang khá là ăn ý, trong lòng của hắn cũng có chút kinh hỉ, liền giảm cảm giác tồn tại của mình xuống, thỉnh thoảng sẽ hỗ trợ rót chút nước trà, sau đó liền yên lặng làm một người nghe.
Nếu như em họ nhà mình thật sự có thể bắt được quản lý Vương có gia cảnh cực tốt này, đến lúc đó mọi người sẽ thành thân thích, chỉ cần chiếu cố một chút, hắn sẽ có thể hưởng thụ vô tận rồi.
Cho tới khi nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên, hai người mới dừng chủ đề kia lại.
Lúc bắt đầu ăn, chủ đề liền tập trung về các món ăn.