Lý Mai nói: "Khi biết tin tớ mang thai, mẹ chồng tớ lấy danh nghĩa chăm sóc tớ, thuận lý thành chương chuyển đến sống với chúng tớ. Tất nhiên tớ cực kỳ không bằng lòng, nhưng mẹ chồng tớ tiền trảm hậu tấu, bán căn nhà của mình ở thị trấn nhỏ, trực tiếp mang theo túi lớn túi nhỏ hành lý đến.
Trong nhà chỉ có hai phòng, khi chúng tớ giúp bà ấy đặt hành lý vào phòng khách, bà ấy lấy lý do tớ phải yên tâm dưỡng thai trong lúc mang thai, đề nghị chồng tớ ở một phòng với bà ấy, tớ tự ở một phòng.
Mà chồng tớ lại đồng ý ngay, để lại một mình tớ nghẹn họng nhìn trân trối đứng tại chỗ.
Đêm đó, tớ nằm trên giường mở to mắt nhìn trần nhà thức đến khi bình minh, nghe tiếng cười nói truyền đến từ phòng bên cạnh, trái tim tớ khó chịu như ăn phải con ruồi.
Lặp đi lặp lại trong tâm trí tớ chỉ có một câu: "Thế giới này tại sao có thể có một đôi mẹ con như vậy chứ?"