Kha Bảo Cường sắp xếp lại từ ngữ rồi nghiêm túc trả lời: “Trong mắt tôi thì cha tôi là một doanh nhân thành đạt, quyết đoán, có nghị lực, người có đầu óc kinh doanh và kỹ năng giao tiếp với các mối quan hệ.
Ông ấy đối với sự nghiệp luôn nhiệt huyết và nghị lực, có thể đứng trước khó khăn mà vẫn luôn giữ được thái độ bình tĩnh và lạc quan, từ đầu tới cuối đều đặt niềm tin vào tương lai. Ông ấy chú trọng đến việc xây dựng đoàn đội, tôn trọng nhân viên, thúc đẩy các thành viên trong nhóm phát huy tiềm năng của bọn họ, giúp bọn họ phát huy hết khả năng sáng tạo và đổi mới trong công việc.
Ông ấy làm cha vẫn luôn đúng mực, ông ấy vẫn luôn tôn trọng sự lựa chọn và sở thích của tôi, vì tôi mà cố gắng tạo nên hoàn cảnh đẹp để tôi lớn lên. Làm doanh nhân, nhưng cha tôi vẫn luôn để ý đến vấn đề của xã hội, tích cực phản hồi xã hội, thương xót những người ở thế yếu, thể hiện được tinh thần trách nhiệm với xã hội.
Cha tôi vẫn luôn là tấm gương cho tôi, ở trên người ông ấy tôi học được điều quan trọng trong kinh doanh và giá trị quan con người. Những giá trị quan này vẫn luôn đi theo tôi trưởng thành, giúp tôi lấy được thành công.”
Nghe Kha Bảo Cường nói về cha hắn với giọng điệu sùng bái, Hạ Vũ Hà có chút không đành lòng nói cho hắn biết sự thật mọi việc.