Cha con Vương gia thấy vậy, vô thức nín thở, mắt cũng không nháy, chăm chú nhìn Giang đại sư đang bấm ngón tay suy tính, việc hai người có thể lấy lại được món tiền kếch xù kia của mình hay không, chỉ trông đợi vào kết quả suy tính vị trí hiện tại của tên vương bát đản kia của Giang đại sư thôi.
Kể cả đã biết được đại khái vị trí của đối phương, bởi vì là xuyên quốc gia,cho nên cũng không dễ dàng bắt giữ quy án đối phương được, nhưng sau khi có vị trí cụ thể rồi, mọi thứ sẽ chỉ còn là thao tác không gian, so với việc đuổi bắt lung tung không có mục đích vẫn tốt hơn nhiều.
Không biết đã qua bao lâu, hai cha con Vương Gia vẫn nhìn chăm chú vào Giang Phong, lúc này, Giang Phong cũng chậm rãi mở mắt.
Vương Khang thấy vậy liền sốt sắng hỏi: “Giang đại sư, kết quả suy tính của cậu thế nào rồi? Có thể xác định được vị trí tên lừa đảo kia chưa?”
Vương phụ mặc dù không nói gì nhưng cơ mặt cũng run lên một cái, cho thấy tâm tình của ông cũng không bình tĩnh chút nào.