Một khách sạn bốn sao nào đó.
Khổng Nam Sơn chậm rãi mở to mắt, nhìn không gian tối đen như mực xung quanh, hắn không nhịn được đưa tay sờ sang bên một cái, cầm điện thoại lên nhìn giờ, phát hiện giờ đã hơn hai giờ chiều.
Giấc ngủ này thật đúng là ngủ say.
Có điều đây cũng là bình thường, chủ yếu là hai ngày hai đêm nay, hắn thực sự quá mệt mỏi!
Nhớ tới trải nghiệm hai ngày hai đêm vừa qua, Khổng Nam Sơn vừa hưng phấn lại vừa hơi sợ hãi, dù sao thì sức chiến đấu của vị phú bà Tô tổng này thật đúng là không yếu, cho dù hắn có tiền vốn được trời ưu ái thì cũng chỉ miễn cưỡng đủ khả năng ứng phó mà thôi.