Nhưng cái hai người không biết là, con gái thế mà bị tận ba người đàn ông đồng thời theo đuổi.
“Đại sư, nếu như cậu đã tính ra được cái này rồi, vậy tôi muốn hỏi một chút, trong số ba người theo đuổi nó này, có người nào tương đối xứng đôi với nó không?” Khúc phụ không nhịn được hỏi.
Khúc Văn Thiến cũng muốn biết đáp án của vấn đề này, đây là vấn đề cô đau đầu nhất trong ba tháng qua, ba người theo đuổi cô có thể nói là đều có ưu thế riêng, cũng đều có khuyết điểm riêng, không người nào là có thể hoàn toàn nghiền ép hai người còn lại.
Nếu không, cô cũng không cần cân nhắc đi cân nhắc lại, chậm chạp mãi vẫn không hạ nổi quyết tâm như vậy.
Giang Phong nhấp một ngụm trà, sau đó lắc đầu, nói: “Trong số ba người đàn ông theo đuổi em gái Khúc, thật ra cũng không có ai quá xứng đôi, người đàn ông họ Chu kia trước khi theo đuổi em gái Khúc đã từng kết giao với hơn mười người bạn gái, lịch sử tình cảm cực kỳ phong phú. Mặt khác, hai người còn lại cũng đều có thiếu sót riêng, tóm lại, không phải lương phối.”