"Sau khi bỏ học, tôi không muốn bị bọn họ đánh chửi nữa cho nên tôi bắt đầu không về nhà, lưu lạc khắp nơi ở trong xã hội, kết giao với một số người 'Bạn' tầm tuổi. Tôi còn học cách trang điểm, hút thuốc, uống rượu."
Nói đến đây, con mắt Lý Giai Mỹ ửng đỏ, "Một năm kia, tôi mười sáu tuổi."
Nghe đến đó, Giang Phong cũng không cảm thấy kinh ngạc, một đứa nhỏ mười lăm mười sáu tuổi lại bị buộc ở bên ngoài, gặp phải cảnh ngộ như thế có thể nói chỉ là chuyện sớm hay muộn.
"Khi đó tôi chỉ biết đàn ông và phụ nữ xảy ra quan hệ thì sẽ mang thai, nhưng tôi không biết mình có mang thai hay không. Thế là tôi đã lén đi đến một chỗ trong bệnh viện để hỏi thăm bác sĩ. Trong phòng khám, bác sĩ nam hơn bốn mươi tuổi kia nói muốn kiểm tra cho tôi một chút, sau đó đã dụ dỗ tôi. Sau đó, hắn cho tôi ba trăm tệ."
Lý Giai Mỹ bình tĩnh nói: "Từ đó về sau, tôi liền bắt đầu dựa vào việc quan hệ với đàn ông để kiếm tiền nuôi sống bản thân, đi trên con đường mà người người đều cho là trơ trẽn."