Giang Phong nói: “Chị, tới lúc thì phải làm nhanh đi, chị thật sự muốn người em trai này kết hôn trước chị sao?”
Giang Tuyết lườm hắn một cái: “Làm sao, chê tôi phiền à?”
Khát vọng sinh tồn mãnh liệt, Giang Phong lập tức lắc đầu nói: “Sao lại như vậy được, em còn ước gì cả đời này chị cũng không gả đi đấy, chị gả đi là thành người nhà người ta rồi, em chỉ nghĩ đến thôi cũng cảm thấy khó chịu!”
Giang Tuyết khẽ nói: “Vậy mà còn thúc giục chị kết hôn làm gì?”
Giang Phong thở dài: “Không sớm thì muộn cũng phải trải qua cảnh này thôi, vì hạnh phúc cả đời của chị gái, người làm em trai là em dù có tiếc đến đâu cũng phải buông tay để cho chị xuất giá thôi.”