Lúc Chu Thông chạy tới cửa hàng bán sỉ trái cây nhà mình, Chu mẫu nhìn thấy liền không nhịn được mà trêu chọc: “Ồ, đúng là khách quý hiếm gặp mà, thiếu gia nhà ta hôm nay sao lại có thời gian rảnh rỗi tới đây tuần sát thế?”
Chu phụ ngồi điềm tĩnh uống trà, đối với đứa con trai không có chí cầu tiến chỉ muốn nằm ngửa này, ông đã sớm từ bỏ hy vọng, dù sao thì vợ chồng ông cũng coi như còn trẻ, chờ cháu trai sinh ra rồi lại cố gắng bồi dưỡng tiếp hẳn là cũng còn kịp.
Chu Thông cười hì hì nói: “Mẫu thân đại nhân yêu quý của con, con là tới để báo cáo cho hai người một tin vui.”
Chu mẫu đánh giá hắn một lượt, nói: “Vui vui cái gì? Chẳng lẽ con nghĩ thông suốt rồi, muốn tới đây phụ giúp hai ông bà già này?”
Chu Thông cười đùa tí tửng nói: “Con là muốn cống hiến cho gia đình này đấy, cho nên con quyết định trước tiên đi nói chuyện yêu đương, tranh thủ kết hôn sinh con sớm một chút, sinh một đứa cháu trai cho hai người bồi dưỡng tiếp.”