Lý Tam Bàn bi quan nói:
"Mẹ, đây là một thế giới xem mặt, trong những yếu tố mập lùn xấu, thì béo là yếu tố bị kỳ thị nhất. Ở đảo quốc, việc mập mạp thậm chí còn phạm pháp, phải bị phạt. Mặc dù, quốc qua chúng ta không có quy định kỳ quặc ấy, nhưng mà người mập mạp thật sự không có nhân quyền. Bị kỳ thị từ lúc còn đi học, tới lúc đã đi ra ngoài xã hội, muốn tìm được một cô gái không chê con mập thật sự nói dễ hơn làm!"
Mẹ Lý trấn an:
"Con đừng quá bi quan, trên thế giới có rất nhiều loại người. Có vài cô gái còn có thể không thèm quan tâm tới ánh mắt của thế tục mà gả cho những người đàn ông lớn hơn cô ấy tới mấy chục tuổi. Chúng ta chỉ mập mà thôi, chẳng lẽ còn không bằng một ông già gần đất xa trời sao?"
Lý Tam Bàn nói: