Động tác của Trần Quang Bưu đúng là rất nhanh, sau khi định ra kế hoạch, ngày kế tiếp lập tức lái xe khách đến thành phố, sau đó đi mua không ít rượu thuốc lá và trà quý, sau đó lại lái xe từ thành phố trở về.
Sau khi đưa từng khách hàng đến nhà, Trần Quang Bưu còn không kịp uống một chén nước đã trực tiếp mang theo quà tặng và hồng bao đi tới Giang gia thôn Long Sơn, chính là vì nhờ mai mối cho đứa con trai hỗn trướng Trần Văn Thịnh nhà mình.
Sau một hồi khách sáo, Trần Quang Bưu mới lên tiếng: "Anh Giang chị Giang, tôi thường xuyên nghe người ta nói đến danh tiếng mai mối của Giang đại sư con trai hai người. Tôi lần này đến chính là muốn nhờ các người tìm kiếm đối tượng giúp đứa con trai của tôi."
Giang phụ mỉm cười nói: "Chuyện này khẳng định không có vấn đề gì, ông chủ Trần cứ nói một chút về tình huống của con trai anh trước đi, sau đó tôi sẽ bảo Tiểu Phong nhà chúng tôi tìm kiếm một đối tượng thích hợp cho hắn."
Vừa nhắc tới chuyện này, vẻ mặt Trần Quang Bưu dường như đã không còn ánh sáng, thở dài, nói: "Anh Giang, không gạt anh, tính cách đứa con trai kia của tôi cực kỳ hỗn trướng, là cái kiểu 'Sức làm thì khó nhưng sức ăn lại dư thừa '. Sau khi học xong cấp 3 liền thôi học, tôi từng bảo nó đi làm không ít công việc, nhưng không có công việc nào là có thể làm được lâu dài. Nếu như chỉ là như vậy thì cũng không đến nỗi, mấu chốt là tên khốn này luôn tiêu tiền như nước, bản thân không kiếm được tiền, cả ngày chỉ biết đòi tiền từ chỗ