Lý Phú thấy thái độ của mẹ như vậy thì bị dọa tới toát cả mồ hôi lạnh, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Mẹ, suy nghĩ này của mẹ không đúng rồi, cậu ta có chiếc RV giá trị hơn ba ngàn vạn là do một vị khách tặng làm lễ tạ mai, cái này mẹ có biết không?”
Tin tức này sớm đã truyền khắp trấn Thanh Hà, bà Lý đương nhiên biết, bà có chút ghen ghét nói: “Cũng không biết nó chó ngáp phải ruồi thế nào, vậy mà có thể gặp được một vị khách hào phóng có tiền như vậy.”
Lý Phú thấy mẹ vẫn chưa hiểu ra, vẻ mặt nghiêm túc tiếp tục nói: “Mẹ, mẹ tự suy nghĩ một chút xem, nếu như cậu ta không kéo được quan hệ gì với người ta, cũng chỉ như mẹ nói, mai mối một lần mà thôi, vậy vị khách kia, tiền của người ta cũng không phải là gió thổi tới, làm sao có thể đành lòng bỏ ra mấy ngàn vạn mua xe tặng cho cậu ta được?
Hơn nữa, theo con được biết, từ lúc cậu ta vào nghề đến nay, những cặp đôi được câu ta làm mai đều có cuộc sống vô cùng hạnh phúc, rất nhiều người đều mang ơn cậu ta, người như vậy, chúng ta thật sự không thể trêu vào, cho nên mẹ ở nhà nói thầm vài câu thì không sao, nhưng đi ra bên ngoài tuyệt đối đừng nói lung tung.”
Vợ Lý Phú cũng phụ họa: “Đúng vậy, mẹ tuyệt đối đừng ra ngoài nói lung tung, người ta hiện tại có bản lĩnh thế nào, cả nước đều đã biết tới, chúng ta thật sự không chọc vào nổi.”