Nhìn Giang Phong đang cười tủm tỉm trước mặt, Diệp Phượng Nghi cắn môi một cái, nói: “Giang đại sư, điều kiện gia đình vị khách kia quả thực rất ưu tú, nhưng điều kiện gia đình tôi lại không tốt, không môn đăng hộ đối với người ta, người ta liệu sẽ để ý tôi sao?”
Giang Phong cười nói: “Cô không nên coi nhẹ mình như vậy, điều kiện gia đình cô thế nào không quan trọng, chỉ với vóc dáng và nhan sắc này của cô đã đủ để xứng với vị khách kia của tôi rồi.
Chỉ cần cô không chê vị khách kia của tôi tướng mạo bình thường, vậy tôi sẽ giúp hai người tác hợp một lần.”
Diệp Phượng Nghi không lập tức đồng ý, mà tiếp tục hỏi: “Giang đại sư, trước đó tôi có lên mạng xem tư liệu của anh, biết rõ anh am hiểu nhất là suy tính nhân duyên, chỉ cần là vợ chồng do anh tác hợp thì sẽ trải qua cuộc sống hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, không biết việc này có đúng là thật hay không?”
Giang Phong nghe vậy thì lộ ra nụ cười tự tin, nói: “Tôi làm người mai mối đến giờ cũng đã gần hai năm, đã trực tiếp, gián tiếp tác hợp hàng ngàn đôi vợ chồng, tất cả đều trải qua cuộc sống hạnh phúc người người hâm mộ, không có một đôi vợ chồng nào xảy ra vấn đề gì về mặt tình cảm cả.