Tuy nhiên, Diệp mẫu vừa nói ra lời này, lại khiến Diệp phụ nghe đến ngây người, ông nghi ngờ có phải tai mình xảy ra vấn đề gì hay không, khó tin hỏi: "Bà nói gì? Tôi không nghe rõ."
Diệp mẫu lườm ông một cái, lặp lại: "Tôi nói ngày mai khuê nữ của chúng ta sẽ đăng ký kết hôn!"
Diệp phụ nhìn thoáng qua vẻ mặt vui mừng của vợ mình, lại nhìn thoáng qua khuê nữ hai má ửng đỏ, lông mày nhíu lại nói: "Tại sao đột nhiên gấp gáp như vậy, cho dù thật sự nhìn trúng, ít nhất cũng phải ở chung một thời gian, xác nhận thích hợp rồi lại đi đăng ký kết hôn cũng không muộn mà!"
Diệp mẫu hừ nói: "Ông cho rằng là tôi ngớ ngẩn à, sở dĩ tôi đưa ra quyết định thế này, khuê nữ chúng ta cũng không có phản đối, đương nhiên là có lý do rồi."
Nói xong, Diệp mẫu kéo Diệp phụ sang một bên, thấp giọng kể chuyện xem mắt cho ông nghe, cuối cùng mới nhìn ông nói: "Đó chính là một năm một hai triệu chia cổ tức, mỗi ngày chúng ta vất vả ra quầy hàng, cũng phải mười mấy hai mươi năm mới có thể kiếm được nhiều lợi nhuận như vậy, hiện tại cơ hội bày ra trước mặt khuê nữ chúng ta, không nhanh chóng bắt được đó không phải là ngu ngốc sao?"