Hơn hai giờ chiều, Trần Đại Bằng về tới nhà.
Bác Trần nhìn thấy con trai mình, đang lúc nhìn thấy gì cũng không vừa mắt, vừa vặn dưới lầu truyền đến tiếng cười vui vẻ của Cát mẫu, bà đi ra ban công nhìn xuống liền nhìn thấy trong vườn hoa dưới lầu, một cô gái rất xinh đẹp nắm tay Cát mẫu đang chào hỏi những người hàng xóm khác.
Thằng nhóc nhà họ Cát thì cười tủm tỉm đứng ở bên cạnh.
Bác Trần quay đầu lại trừng mắt nhìn con trai một cái, nói: "Con nhìn bạn gái Cát Kiếm Minh người ta đi, lại nhìn bộ dáng cà lơ phất phơ này của con, con không cảm thấy hổ thẹn à?"
Trần Đại Bằng không cảm thấy mình nên xấu hổ, chỉ là hắn thật sự tò mò cô gái Nhật Bản khiến mẹ hắn kích thích xinh đẹp đến mức nào, vừa đi ra ban công vừa nói: "Để con xem rốt cuộc thằng nhóc Cát Kiếm Minh này tìm được một người bạn gái xinh đẹp cỡ nào mà làm mẹ chê con trai mình như vậy.”