Chương 308: Đại Âm (Phần 1)
Đi đến trước cửa sơn trang, Lộ Thắng bỗng nhiên cúi đầu nhìn mặt đất, trên tầng băng dày lờ mờ có thể nhìn thấy dấu chân dày đặc, là dấu giày da. Còn kèm theo vết bánh xe nghiền.
Hiển nhiên người trong sơn trang thường xuyên ra ngoài, nếu không với khí hậu lạnh lẽo như vậy còn có thể lưu lại dấu vết rõ ràng như vậy sao?
Hắn đi lên phía trước, nhẹ nhàng giữ chặt vòng cửa gõ gõ.
Cốc cốc cốc.