"Chỉ là không tính toán kỹ, mặc dù đi đúng phương pháp, kích hoạt Cánh Cửa Thống Khổ, nhưng vừa hại đối thủ đồng thời cũng hại cả bản thân..." Lộ Thắng nhìn tòa nhà giảng đường u ám trước mặt, đưa tay nhìn mảnh gương vỡ trong lòng bàn tay, không lựa chọn đi vào.
Hắn có một loại trực giác, một khi bản thân đi vào, e rằng muốn an toàn rời khỏi Thế giới Thống Khổ sẽ rất khó...
Mảnh vỡ gương ở lòng bàn tay đang bốc cháy, giống như tờ giấy bị đốt cháy, không ngừng thiêu đốt chính mình, thể tích nhỏ đi.
Lộ Thắng có một loại cảm giác, khi mảnh gương vỡ thiêu đốt gần hết, chính là lúc hắn rời khỏi nơi này.
Tiêu Tử Trúc tuyệt đối không thể ngờ tới, hắn lại còn có biện pháp rời khỏi nơi này. Ngay cả bản thân Lộ Thắng cũng không nghĩ tới, mảnh vỡ của Cánh Cửa Thống Khổ lại còn có tác dụng này.