Chương 530: Thương Mang Đại Địa (phần 1)
Tia chớp màu lam trên bầu trời đêm đen kịt đột nhiên xẹt qua, ầm ầm, tiếng sấm chậm một nhịp mới truyền tới mặt đất.
Mặt đất tối tăm, không có trăng, cây khô giương nanh múa vuốt đứng trên mặt đất nứt nẻ, gió lạnh cuốn lá rụng và mảnh vụn trên mặt đất không ngừng cuộn tròn, phát ra tiếng vang lanh lảnh.
Vài hán tử mặc quần áo vải thô màu xám đen, người cao người thấp, người gầy người béo, đang bước đi khó khăn trên mặt đất nứt nẻ.
"Ngay phía trước không xa rồi. Mọi người cố lên!" Gã gầy dẫn đầu thở hổn hển, lấy một cái bầu nước ở bên hông xuống ngửa đầu uống vài ngụm.