Tòa nhà gãy thành mấy đoạn, trong một đống đổ nát, vài đệ tử cố gắng vùng vẫy, miễn cưỡng thò ra nửa người, rồi tắt thở.
Bọn họ toàn thân bê bết máu, hai mắt trợn trừng, như đang phẫn nộ trước sự bất công của số phận.
Vô số bụi xám xung quanh như khói lửa, bay mù mịt khắp nơi, theo gió cuốn đi.
Cộp, cộp.
Một đôi giày da màu đen chậm rãi dừng lại trước mấy thi thể này.