Chương 137: Chữa Thương (Phần 1)
Không biết qua bao lâu, Lộ Thắng chậm rãi mở mắt.
Trước mắt hắn là nền tĩnh thất lạnh lẽo gồ ghề, trên nền kim loại màu đen còn có những vết lõm do hắn luyện công để lại.
"Nước" Hắn cảm thấy vô cùng khát nước, cổ họng như bốc khói.
Trong tĩnh thất yên tĩnh không một tiếng động, đáng tiếc chỉ có một mình hắn, không có ai giúp đỡ.