Chương 142: Giông Tố Kéo Đến (Phần 1)
Rầm.
Trên lưng ngựa đang phi nhanh.
Liễu Thải Vân bị ngã mạnh xuống đất, ngã trên nền đất đen. Nàng lăn lộn hơn mười vòng mới dừng lại, sau đó rên rỉ một tiếng đầy đau đớn, đã hoàn toàn không còn sức lực để giãy giụa.
"Chạy mau!!" Liễu Thải Vân nhìn tỷ tỷ và Lý Thuận Khê đang chạy thục mạng phía trước, cắn chặt môi, tầm mắt dần dần mờ đi.