Chương 681: Cảm ngộ (Phần 4)
Có người khuyên Lộ Thắng thuê người làm giúp việc, nhưng hắn chỉ cười từ chối.
Mỗi ngày, hắn đều dậy rất sớm, trời vừa hửng sáng đã mở cửa tiệm, mãi đến tối mịt mới đóng cửa.
Những lúc vắng khách, hắn lại lấy chong chóng ra thổi, nếp nhăn trên mặt cũng giãn ra theo nụ cười.
Hắn cứ nghĩ cuộc sống sẽ cứ thế trôi qua. Nhưng bỗng một ngày, hắn nghe được tin Chung gia bị dịch bệnh.