TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Kiếp Chủ

Chương 1636:

CHƯƠNG 1636: Việc Côn Luân Sơn mở ra tứ đại bí cảnh nhìn như là một sự kiện trọng đại được thiên hạ chú ý, nhưng thực tế động tĩnh cũng không lớn. Tổng cộng chỉ có hơn ba trăm Chí Tôn Nguyên Anh đến nơi này. Mà Tiên Nguyên trong tứ đại bí cảnh chỉ có thể đáp ứng yêu cầu khoảng trăm người, như vậy nhất định sẽ có những Chí Tôn Nguyên Anh ra về tay không, vì thế sau khi tranh đoạt lúc đầu, tứ đại bí cảnh cũng nhanh chóng trở nên yên tĩnh, người có được Tiên Nguyên, luyện vào bản thân, vội vã rời đi, người không lấy được Tiên Nguyên vô cùng buồn khổ, chán nản thở dài. Trong này, đương nhiên cũng có một vài người nhìn thấy không còn hy vọng đạt được thành tựu Hóa Thần, lập tức ánh mắt nhìn chằm chằm vào nơi sâu trong bí cảnh, do trong thánh địa có người bảo vệ khắp nơi, muốn để lại cho Phương Nguyên bốn đạo Tiên Nguyên, nhưng do dự mãi, bọn họ cũng đành phải đánh trống lui quân. . . Hiện tại Phương Nguyên có danh vọng thực sự quá cao, đoạt đồ vật lưu lại cho hắn sẽ bị vạn chúng phỉ nhổ. Thứ hai, nếu thật sự muốn cướp, cũng không cướp được, ai sẽ là đối thủ của bốn đại thánh địa? Đây cũng là nguyên nhân trong tứ đại bí cảnh ít xảy ra xung đột hơn so với dự liệu của các vị trưởng lão Tiên Minh, rất nhanh đã lắng xuống, những người trợ giúp Phương Nguyên bảo vệ một đạo Tiên Nguyên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Chờ lúc mọi người tranh đoạt Tiên Nguyên xong, tất cả đều rời đi, bọn họ cũng có thể rời khỏi bí cảnh. Khi đó tứ đại bí cảnh lần nữa được phong ấn, Tiên Nguyên còn lại sau khi Phương Nguyên xuất quan sẽ đến luyện hóa. Việc chỉ đơn giản như vậy, cũng không có tranh cướp khốc liệt như trong dự đoán. Trong đạo bí cảnh Tần Vô Nhai, Mạc Phi Lưu, Vi Long Tuyệt, cùng với hai vị thần tướng Bát Hoang Thành trợ giúp Phương Nguyên bảo vệ Tiên Nguyên, sau khi ổn định đại cục cũng thở phào nhẹ nhõm, liếc mắt nhìn nhau, trong lòng có chút cảm khái. Bọn họ tự biết, bản thân có thể thuận lợi bảo vệ Tiên Nguyên không hoàn toàn do bọn họ có năng lực uy hiếp. Quan trọng là hầu hết các vị tu sĩ này không muốn tranh cướp của Phương Nguyên. Hết cách rồi, người có tên, cây có bóng, chính là sức mạnh này. Tuy nhiên, trước khi bọn họ thực sự thả lỏng, đột nhiên vách đá xung quanh bắt đầu run lên như nước chảy, vách đá cực kỳ cứng rắn, thần thông khó làm thương tổn nó, vào lúc này xuất hiện một vòng xoáy như nước, sau đó bọn họ nhìn thấy một nam tử mặc áo bào trắng, khuôn mặt tuấn mỹ, không chút tỳ vết, chậm rãi đi ra từ trong vòng nước xoáy. Dù là Tần Vô Nhai, Mạc Phi Lưu, hay là Vi Long Tuyệt và hai vị Ma Biên thần tướng đều chưa từng thấy người tuổi trẻ này, càng không biết lúc này ở bên ngoài bí cảnh, tất cả mọi người vừa mừng vừa sợ nghị luận cái gì, bọn họ chỉ nhìn thấy người này trực tiếp xuất hiện từ trong vách đá, một thân khí cơ thâm trầm đáng sợ, làm người ta kinh ngạc mà sợ hãi. - Ngươi là. . . Không chờ Mạc Phi Lưu hỏi hết câu, vị nam tử trẻ tuổi chắp tay cúi chào bọn họ. Cách cư xử của hắn rất chuẩn mực, hoàn hảo, không chút sai sót. Mà khi hắn cúi chào, khí cơ trên người hắn lại xuất hiện biến hóa quỷ dị, giống như pháp tắc vô tận xoay tròn quanh hắn, những pháp tắc này hình thành một vòng xoáy khổng lồ, trong nước xoáy sinh ra sức mạnh to lớn, dẫn dắt toàn bộ bí cảnh, xung quanh bắt đầu có từng tia từng sợi kim khí bay lên, tất cả đều chảy vào trong pháp tắc quanh hắn. - Tiên Nguyên lưu lại này không phải để cho ngươi. Mạc Phi Lưu nhận ra được biến hóa xung quanh, sắc mặt thay đổi, vội vã bay lên, hét lớn. Nhưng nam tử trẻ tuổi bình tĩnh đưa mắt nhìn hắn. Chỉ như thế mà bên người Mạc Phi Lưu có tiếng nổ ầm vang, như có pháp tắc vọt tới bao phủ lấy nàng. Trong phút chốc này, không chỉ Mạc Phi Lưu, còn có cả Tần Vô Nhai đều cầm lên ngân thương, chuẩn bị lén đánh hắn, mà Vi Long Tuyệt cùng hai vị kia như nhìn thấu cái gì, sắc mặt như nhìn thấy quỷ mà cùng giống thần quan thủ tướng, đều bị sức mạnh pháp tắc đè ép, một thân pháp lực như bị kết băng, đầu ngón tay đều cứng lại không thể động đậy. Mà người tuổi trẻ kia cung kính thi lễ với bọn họ xong liền xoay người rời đi. Hắn trực tiếp đi tới vách đá, giơ tay nhấn một cái, vách đá liền trở nên bắt đầu mơ hồ, biến mất không thấy nữa. Sát vách bọn họ là các vị trưởng lão Vong Tình Đảo bảo vệ Tiên Nguyên. Các nàng biết nhiều chuyện hơn, từ áo bào của người nam tử họ nhìn thấy một số biểu tượng, sắc mặt lập tức trở nên nghiêm nghị, ngay khi người tuổi trẻ này xuất hiện, các nàng đứng lên, sau đó như cảm ứng được cái gì, không dám di chuyển. Người tuổi trẻ kia vẫn giống như trước, cung kính hành lễ trước các nàng, lúc hành lễ cũng là lúc lấy đi Tiên Nguyên. Hắn lấy không chỉ là Tiên Nguyên các nàng bảo vệ mà là tất cả Tiên Nguyên còn sót lại trong bí cảnh, một giọt nước cũng không để lại, như dòng nước chảy, rót vào trong pháp tắc của hắn, khiến pháp tắc quanh người hắn còn trở nên huyền ảo khó lường. - Ngươi nhất định phải tuyệt con đường của người khác sao? Bảy vị trưởng lão Vong Tình Đảo kiến thức nhiều hơn những người Bát Hoang Thành xưa nay không giao thiệp với Cửu Châu một chút, nhận ra lai lịch người tuổi trẻ này, cũng cảm giác được khí cơ đáng sợ trên người hắn, bởi vậy một cử động cũng không dám, nhưng thấy hắn lấy tất cả Tiên Nguyên đi vẫn còn có chút không cam lòng, lúc này Cửu Cô cố lấy hết can đảm dùng hết toàn lực quát lớn một tiếng. Người tuổi trẻ kia, đang muốn hành lễ rời đi, nghe nói lời ấy hơi ngẩn người ra. - Ta không muốn tuyệt đường người khác.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất