“Tô cô nương, Tô cô nương, Tô cô nương kia có gì tốt, đáng giá ngươi đến chỗ nàng? Chỉ là một nữ nhân thanh lâu thôi!”
...
Trầm thục phi hoảng sợ che miệng, không tin được Ngụy Vương vậy mà nói thẳng về nữ nhân của con trai.
Không hay!
Quả nhiên, nghe vậy, Triệu Hoằng Nhuận ánh mắt lạnh lùng, cười lạnh nói: “tốt hay xấu, nhi thần tự biết định đoạt.... Phụ vương chọn lựa nữ nhân cũng chưa chắc tốt đâu, Trần thục ái điêu ngoa như vậy, mà phụ vương coi nàng như bảo bối. Nhi thần tự hỏi, phụ vương yêu thích một nữ nhân điêu ngoa như Trần thục ái có tư cách gì dạy dỗ nhi thần?”