『 Thì ra là thế...』
Sau khi nghe Mạnh Lương kể, Triệu Hoằng Nhuận mới hiểu lý do Ba Long đến cầu xin.
Nhưng điều này không có nghĩa hắn sẽ tha thứ cho hành vi “phản bội” của Luân thị bộ.
Nghĩ một lúc, hắn nói: “nếu vì quân ta công thành mà thiệt hại... Như vậy đi, bản vương lấy ra một phần quân lương cho ngươi, đủ Luân Thị bộ sống qua mùa đông....Còn để Luân thị tiếp tục ở đất Lạc, xin lỗi, bản vương sẽ không tin tưởng bộ lạc đối địch với Đại Ngụy.”
『 Tại sao như vậy...』