“Ngươi giống như rất bất an? Thật hiếm thấy.”
Mị khương nhìn Triệu Hoằng Nhuận, trong mắt hiện vẻ kinh ngạc.
Triệu Hoằng Nhuận trước đó còn hứa hẹn sẽ thắng trận, nhưng giờ đây mặt mũi u sầu, ngồi trên giường tay ôm trán, khiến Mị Khương thấy khó tin.
Trong lòng Mị Khương, tên lùn này rất tự phụ, hiếm khi thấy hắn lo lắng.
“Sắp đánh trận với Yết Giác, bản vương có lo lắng là bình thường?” bị Mị Khương cắt đứt mạch suy nghĩ, Triệu Hoằng Nhuận không thích nói.