Tình huống thương vong quá nhiều mà sĩ khí giảm xuống, từ xưa đến nay lúc nào cũng có.
Nhưng Triệu Hoằng Nhuận lại thông qua một khúc nhạc, một vài lời nói, lần nữa cổ vũ được sĩ khí của binh sĩ và chiến sĩ các bộ lạc.
Mà khiến cho mọi người vui mừng và vinh dự, vẫn là Triệu Hoằng Nhuận nói chuyện với binh sĩ Thương Thủy quân.
Lúc đó, Triệu Hoằng Nhuận trêu chọc Ương Vũ, khiến các binh sĩ có cảm giác mới lạ: thì ra Túc Vương điện hạ cũng không phải luôn xa cách, hắn cách chúng ta rất gần.
Đúng là có Ương Vũ ngắt lời, không khí ở tây thành trở nên tốt. Tỉ như, khi Triệu Hoằng Nhuận chuẩn bị trở về lều, liền có một binh sĩ trẻ tuổi lấy hết dũng khí, mở miệng khẩn cầu Túc Vương thổi lại khúc nhạc vừa rồi.