『 Nội ứng ngoại hợp, đại phá quân Ngụy』, đề nghị của 3 người Tát Nhân, A Lỗ, Thư Nhĩ đã khiến Tháp Đồ động tâm.
Nhưng động tâm không có nghĩa Tháp Đồ tin tưởng 3 người.
Vì vậy, sau khi cân nhắc, hắn trầm giọng hỏi: “mục đích của 3 vị, bản tộc trưởng đã hiểu.... Nhưng bản tộc trưởng nghĩ không ra, hiện tại người Ngụy đang chiếm thượng phong, vì sao các ngươi lại tới gặp bản tộc trưởng?”
Tát Nhân, A Lỗ, Thư Nhĩ liếc nhau, sau đó, Tát Nhân đứng ra hành lễ nói: “đại tộc trưởng nói gì vậy, nếu không phải đường cùng, chúng ta há chịu thần phục người Ngụy?... Nhưng người Ngụy có liên nỏ, có xe bắn đá, có dầu lửa mạnh, đại tộc trưởng ngươi cũng đã thấy, nếu Lạc thành không chịu đầu hàng, bộ lạc đất Củng, Lạc, e rằng đã bị người Ngụy tàn sát.”
Tháp Đồ nghe vậy, ánh mắt hiện vẻ kì lạ, tỏ vẻ kinh ngạc hỏi: “cái gì? Các ngươi giả vờ thần phục người Ngụy?”