“Lẽ nào lại vậy! Lẽ nào lại vậy!... Nguyên Tư dạy được một đứa con ngoan!”
Có lẽ nhốt Triệu Hoằng Nhuận vào “tĩnh tư phòng” chưa xoa dịu được cơn tức, Tam Thúc Công vỗ án mắng to.
Lúc này, tiểu thúc công lại cười, nói: “thực sự là tiểu tử thông minh... Chẳng trách có thể lừa người Sở và người Tam Xuyên.”
Tam thúc công nghe vậy nhìn về phía tiểu thúc công, đang định mở miệng, bỗng nhiên sững sờ, rồi nhíu mày, tức giận mắng: “đáng chết! Đúng là tiểu tử gian xảo!”
Thấy thế, đám người trong sảnh mới tỉnh táo lại.