Sau một hồi hỗn loạn, Triệu Hoằng Nhuận rốt cuộc có thể tĩnh tâm, suy nghĩ về vụ ám sát.
Nhưng trước đó, hắn liếc Trầm Úc, ra hiệu Trần Tiêu đang đứng ở một bên.
Trầm Úc hiểu ý, ta ngoài quán trọ, lúc hắn trở lại, tay cầm theo dây thừng.
Hắn đến chỗ Trần Tiêu, nói: “đưa tay.”
Trần Tiêu ngẩn người, lại nhìn dây thừng trong tay Trầm Úc, kinh ngạc nói: “lại muốn trói ta? Ta vừa rồi giúp các ngươi!”