“Nghe danh không bằng gặp mặt...”
Vương Huyền nghiến răng nghiến lợi nhìn Triệu Hoằng Nhuận.
Nhớ tới An Lăng Triệu thị trưởng lão Triệu Lai Dục bị ép rời vương đô, phải đến An Lăng nhờ vả con trai, An Lăng Vương thị biết chuyện từng đến gặp.
Đến giữa bữa tiệc, Triệu Lai Dục say rượu chửi mắng Triệu Hoằng Nhuận, nói hắn ngang ngược, độc đoán, cuồng vọng, bá đạo.
Khi đó, Vương Toản, Vương Luân, bao gồm Vương Huyền, đều xem thường.