không biết qua bao lâu, Triệu Hoằng Nhuận thở dài, lắc đầu.
“Vương vị... Không phải thứ bản vương muốn....”
Nói xong, hắn nhìn Lạc Tần bằng ánh mắt tiếc nuối, trong lòng không khỏi chán nản: nhân tài dễ có, lại không có duyên với ta.
Nhưng không thể phủ nhận, Lạc Tần nói không sai, người có khát vọng như hắn, há sẽ cam tâm đầu quân cho một vương tử chỉ muốn tiêu dao?
Giống như đông cung, giống như Ung Vương, những vương tử muốn thành Ngụy Vương, mới là người bọn hắn muốn đi theo.