Thấy người tới cũng không phải là Vệ Kiêu mà là Dương Thiệt Hạnh, Triệu Hoằng Nhuận lúng túng.
Vì hắn thấy, Dương Thiệt Hạnh có hơi kinh hoảng vì lời phàn nàn của mình.
Thấy vậy, Triệu Hoằng Nhuận vội vàng giải thích: “ta tưởng là Vệ Kiêu, hắn vừa nói đi pha trà, lại không thấy bóng dáng.”
Nghe Triệu Hoằng Nhuận giải thích, Dương Thiệt Hạnh mới thôi sợ hãi, nàng nhẹ nhàng đến bên bàn đọc sách, đặt khay trà lên bàn, cẩn thận nói: “phu quân đừng trách tông vệ trưởng, đều là nô sai, nô nghe nói tông vệ trưởng pha trà cho phu quân, nên xin phép tông vệ trưởng, tới phục dịch phu quân...”
Nói đến đây, nàng cầm ấm trà muốn pha cho Triệu Hoằng Nhuận, lại không ngờ tay ấm khá nóng, làm nàng rụt tay lại, khiến nước trong ấm bắn ra, làm ướt thư.