『 Tiêu thị... Tiêu thị...』
Ngày kế tiếp, trong mật thất dưới đất, Di vương vuốt nhẹ chén trà, ánh mắt mê ly, như đang nhớ lại gì đó.
Hồi ức khiến hắn thấy đau lòng.
Không biết qua bao lâu, một người đàn ông đi vào, quấy nhiễu Triệu Nguyên Dục đang đắm chìm trong hồi ức.
“Vương gia, hắn tới.” người đàn ông quỳ bẩm báo.