“Bang!... Bang bang bang!”
“Bang!... Bang bang bang!”
Trong Thúy Tiểu Hiên, Triệu Hoằng Nhuận đang nằm, đột nhiên nghe được tiếng gõ canh bên ngoài.
Một tiếng dài ba tiếng ngắn, tức là canh tư, giờ sửu.
Trên bàn trang điểm cạnh giường, ngọn nến đã tắt, nhưng mượn ánh trăng từ cửa sổ chiếu vào, Triệu Hoằng Nhuận vẫn có thể nhìn mỹ nhân đang ngủ say nằm cạnh hắn.