Buổi sáng thức dậy, Triệu Hoằng Nhuận không hiểu vì sao trong miệng lại ngậm chiếc tất cởi ra hôm qua.
Một tháng trước chuyện này đã xảy ra một lần.
『 Chẳng lẽ ta bị mộng du ? Hay là... Tối hôm qua có kẻ trộm? 』
Triệu Hoằng Nhuận quan sát xung quanh, nhưng không phát hiện có đồ bị mất.
Chẳng lẽ, tên trộm vượt qua sự canh gác nghiêm ngặt, xông đến phòng của hắn, chỉ vì nhét tất vào miệng hắn? Trong thiên hạ có kẻ nhàm chán như vậy sao?