Cuối cùng, Yên Lăng quân đạt được mong muốn, đi giúp Phần Hình quân.
Sau đó, Vệ Kiêu nghi ngờ hỏi Triệu Hoằng Nhuận: “điện hạ, ngài đã xem thấu quỷ kế quân Sở, sao còn để Yên Lăng quân tiến quân? Đây không phải hành động vô ích sao?”
“Ai nói là vô ích?”
Triệu Hoằng Nhuận nghe vậy mỉm cười, nói: “nếu mọi chuyện đúng như ta đoán, chỉ cần làm đúng, Mạnh sơn, mồi nhử của quân Sở, chưa chắc không thể đánh hạ...”
Nói đến đây, nụ cười trên mặt hắn thu lại, nghiêm túc nói: “Vệ Kiêu, ngươi cần cân nhắc, Từ đại tướng quân bị tin đồn hãm hại, chịu oan ức, không biết có bao nhiêu người đang chỉ trích hắn... Có thể hiểu tâm trạng của hắn. Hiện tại chỉ sợ không ai nóng lòng lập công hơn hắn, cho dù có là Khuất Thăng đang nôn nóng lập công....”