Sau khi về quân doanh, Triệu Hoằng Nhuận về căn nhà đang ở trước, dùng khăn lau khô cơ thể, miễn cho nhiễm phong hàn.
Ở thời đại này, phong hàn là một căn bệnh nguy hiểm, huống hồ là quân doanh.
“Điện hạ, ngài đã trưởng thành...”
Vệ Kiêu nhìn Triệu Hoằng Nhuận, cười đùa một câu.
Triệu Hoằng Nhuận trợn trắng mắt.