『 Dân Ngô Việt lại dũng mãnh như vậy?! 』
Đến giờ Sửu ngày mùng 1 tháng 9, quân Ngụy sớm đã vào phủ thành phòng, cắm vương kỳ Triệu Hoằng Nhuận lên lầu, mà Trọng Tôn Thắng cùng Bắc Hải quân, vẫn bị Ngô Nguyên ngăn cản cách đó mấy con phố.
Sờ băng vải trên cánh tay, Trọng Tôn Thắng nhìn bóng dáng người đáng kính nể ở xa.
Nước Tề và Ngô Việt chưa từng có chiến tranh, nên Trọng Tôn Thắng không hề biết, người Ngô Việt dũng mãnh, chẳng trách, nước Sở dùng trăm năm vẫn không khiến dân tộc kia khuất phục.
『 Nhưng cũng dừng ở đây...』