Khi Hùng Thác tới nơi Hùng Lý họp bàn, hắn quả nhiên thấy được Hùng Ngô.
So với bộ dáng tự phụ mấy ngày trước, Hùng Ngô hôm nay trầm mặc ít nói, vừa nhìn cũng biết là thất bại nặng nề.
"Hắc!"
Hùng Thác cười một tiếng, cất bước vào đại sảnh.
Trong sảnh im lặng, nên Hùng Ngô nghe rõ tiếng cười Hùng Thác, trong nháy mắt, hắn đỏ mặt, giận dữ chất vấn: "Hùng Thác, ngươi cười cái gì?"