“Ầm --”
Trong tiền sảnh nam uyển phủ Túc vương, một bình hoa tinh xảo từ tay Ôn Khi rơi xuống đất, vỡ tan.
Ôn Khi còn chưa phản ứng, Chu Phác đi theo hắn hai ngày nay móc ra cuốn sổ nhỏ, mặt vô cảm vừa ghi chép vừa nói: “ngày mùng 6 tháng 7, đập vỡ bình Định Đào Tống sứ, 4 ngàn lượng...”
Nghe thế, Ôn Khi nhảy dựng lên, quay đầu nhìn Chu Phác tức giận nói: “này, ngươi cố ý đúng không?”
Hóa ra, vừa rồi Ôn Khi thấy bình gốm tinh xảo, định cầm lên quan sát tỉ mỉ, đối với người xuất thân nghèo khó như hắn, Định Đào Tống sứ là thứ hiếm có.