Án Tang Bạc kết thúc, cả số sáu có liên quan, hay số ba, số một cùng ở kinh thành, và số chín Kim Liên đạo trưởng, đều không nói bất kì tin tức gì liên quan tới vật phong ấn trong Thiên Địa Hội.
Nói không tò mò là không có cửa, nhưng sau khi số sáu vào địa lao nha môn Đả Canh Nhân một chuyến trở về, liền giữ kín như bưng về án này, không hề đề cập tới.
Mọi người nhất trí cho rằng số sáu đã có một hứa hẹn bí mật gì đó với nha môn Đả Canh Nhân.
Kỳ thật số sáu chỉ là không muốn nhắc lại chuyện thương tâm trong này mà thôi.
Kim Liên đạo trưởng còn giống người ngoài hơn, hầu như chỉ đứng đó xem, cực ít khi chủ động mở ra chủ đề gì đó, chỉ thi thoảng ngẫu nhiên tham dự nói chuyện.
Số một thích ngồi im nhìn, tâm tư thâm trầm, những người còn lại vốn cũng chẳng ôm kỳ vọng gì với người này, hắn ta/nàng ta im lặng mới là hợp lý đó.
Hôm nay, cuối cùng mọi người cũng chờ được số ba tình nguyện nói một chút về chuyện này cho bọn họ nghe.
Hắn tóm tắt nội dung vụ án mà Đả Canh Nhân xử lý, dù trong nha môn Đả Canh Nhân, cũng thuộc loại cơ mật hàng đầu, sở dĩ đến giờ số ba mới nói, chắc vì đến bây giờ hắn mới chính thức nghe ngóng được quá trình diễn biến án Tang Bạc, nắm được những bí mật ở trong đó. Số bốn lập tức phân tích sự việc theo bản năng.
Số ba là người chia sẻ thông tin, hắn là người đọc sách lòng dạ thẳng băng, hắn nghi ngờ thế này thế nọ, thuần túy là do phân tích từ tin tức có được mà ra, chứ không hề lẫn lộn quan điểm cá nhân. Sự bất mãn trong lòng số hai về chuyện này liền lập tức tan thành mây khói.
【 Số năm: Ngươi muốn dùng tin tức này đổi gì?】
Số năm theo bản năng đưa ra câu hỏi.
Hỏi ngu!
Số bốn với số hai tức giận mắng trong lòng.
【 Số ba: Không cần thù lao, là thành viên của Thiên Địa Hội, không nên lúc nào cũng so đo được mất, tin tức này là tặng cho chư vị miễn phí.】
Cái chính ta đưa ra chuyện này, là để tìm hiểu thân phận của Thần Thù hòa thượng, nếu còn kiếm chác thêm, thì cảm thấy có hơi không giống người. Ừm, lần sau mà có tin tức gì quý, ta vẫn sẽ thu phí các ngươi. Hứa Thất An thầm bổ sung thêm.
Số ba thật là hào phóng quá, vậy mà lúc nào mình cũng nghĩ là hắn muốn kiếm chác. Số năm hổ thẹn nghĩ. Chợt, trong lòng nàng xuất hiện một thắc mắc:
Nhưng mà, chủ đề là số ba mở ra trước mà!
Hứa Thất An ngẩng đầu liếc hai đồng liêu đang ngủ say, xác nhận bọn họ không có phản ứng gì, mới tiếp tục nhắn tin: 【 là về một cánh tay đứt, cánh tay đứt của một cao thủ đỉnh cấp.】
Cánh tay đứt? !
Tin tức này làm người Thiên Địa Hội hết hồn. Họ đã từng thảo luận về vật phong ấn dưới Tang Bạc, suy luận ra vật phong ấn hẳn là một nhân vật của năm trăm năm trước.
Ai nấy đều triển khai liên tưởng, cho rằng vị cường giả thần bí bị phong ấn kia ít nhất là Nhị phẩm.
Cánh tay đứt? Một cánh tay đứt làm sao có thể bị phong ấn năm trăm năm? Trong lòng số năm điên cuồng gào lên “không có khả năng”, đang định nhắn tin phản bác, chợt nhớ ra lần đi thăm dò Cực Uyên, nhận được dẫn dắt từ trên người Cổ Thần, liền giật mình:
【 Số năm: Nếu quả thật là một cánh tay đứt, như vậy, chủ nhân của nó nhất định có địa vị rất cao. Kẻ bị phong ấn, đều là những tồn tại không thể giết chết được.】
Lời của Nam Cương Tiểu Man nữ làm mọi người đều như được đả thông đầu óc.
Đúng vậy, phàm bị phong ấn đều là những tồn tại không thể nào giết được. Nếu không, cần gì phải vẽ vời cho thêm chuyện.
【 Số ba: Chắc là vậy. Ngay cả nha môn Đả Canh Nhân cũng không biết thân phận thật của cánh tay đứt này, cuối cùng nó bị người của Yêu Tộc mang đi. Ta chỉ biết có nhiêu đó thôi.】
Vậy ngươi mới vừa nói "thân phận thật" là có ý gì? Đám người Thiên Địa Hội oán thầm.
【 Số hai: Hay chúng ta liệt kê những cao thủ đứng đầu mình biết ra xem, rồi loại trừ dần, không chừng sẽ đoán ra được thân phận của cao thủ tuyệt thế đó.】
Lúc này, Kim Liên đạo trưởng xuất hiện, thật ra ông đã ngồi im dòm một hồi rồi, có vẻ chủ đề vật phong ấn này đã khiến ông hứng thú:
【 Số chín: Có thể loại hẳn Đạo Môn ra.】
Không chờ mọi người đặt câu hỏi, ông đã giải thích: 【 Thứ Đạo Môn tam tông tu không phải là thân thể, nếu là một vị tiền bối trong Đạo Môn bị phong ấn, nguyên thần sẽ được giữ lại, thân thể tất nhiên sẽ héo rũ. Mà cánh tay đứt kia huyết khí đầy đặn, ma diễm ngập trời, tuyệt không phải thuộc hệ thống Đạo Môn.】
Hứa Thất An cũng thò vào: 【 cũng có thể loại cả Thuật sĩ.】
Ồ, số ba là đệ tử Nho gia, sao thứ hắn loại đầu tiên lại là Thuật sĩ, mà không phải Nho gia? Câu trả lời của Hứa Thất An làm số hai và số bốn cảm thấy hoang mang.
【 Số năm: Cổ sư cũng loại ra đi nhỉ? Mấy trăm năm nay Cổ tộc không có Nhất phẩm cao thủ.】
Lúc này, Hứa Thất An bổ sung: 【 Nho gia cũng loại, điểm này ta rất là chắc chắn.】
Đúng, rất là chắc chắn, vì chủ nhân của cánh tay đứt là một hòa thượng, là người trong Phật môn.
【 Số bốn: Ừm, như vậy, hiện tại chỉ còn bốn hệ thống lớn Võ phu, Yêu Tộc, Vu sư và Phật Môn. Trong đó, Vu sư không lấy Luyện Thể làm chủ. Hơn nữa, ta nhớ lần trước số ba từng nói, trong trận pháp phong ấn bên dưới Tang Bạc có Phật văn.】
【 Nên ta đoán, Phật Môn có tham gia vào phong ấn. Ta nghiêng về phía ba hệ thống Võ phu, Yêu Tộc và Phật Môn.】
Phân tích rất là có lý, số bốn nổi tiếng là người có đầu óc trong đám nhiều chuyện Địa Thư. Hứa Thất An không tiếp tục dẫn dắt nữa, mà tỉnh táo đứng ngoài quan sát.
【 Số bốn: Ta nắm thuộc lòng lịch sử, các nhân vật năm trăm năm trước mà thuộc về thế lực hoàng thất Đại Phụng, ta chỉ biết một mình Giám Chính đời đầu tiên thôi.】
Tư liệu năm đó đã bị xóa đi hơn phân nửa, hầu như khó khảo chứng được, nhưng có vài thứ vẫn có thể xác định. Chính là Đại Phụng năm đó không hẳn là hiếm hoi nhân tài, nhưng nhất định là ở trong giai đoạn đang suy yếu, bằng không Võ Tông Hoàng Đế đã không soán vị thành công.
Nên, năm trăm năm trước, khả năng trong hoàng thất không có khả năng có hai cao thủ Nhất phẩm là rất cao.
Tạm thời loại bỏ hệ thống võ phu.