TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q1 - Chương 254: Dụ dỗ (1)

【Số hai: Còn gì nữa không?】

Không biết có phải vì liên quan tới thân phận của số ba hay không, mà thành viên Thiên Địa Hội vốn không để tâm lắm đến yếu tố "Đường đệ là học sinh thư viện Vân Lộc" đều để ý tới tin tức quan trọng này.

"Các ngươi ăn ý cùng giữ im lặng như vậy, làm ta thấy chột dạ đó. . . ." Hứa Thất An đợi một hồi, muốn chờ số năm "vạch trần" mình, dùng điều này để xác nhận thái độ của thành viên Thiên Địa Hội với hắn.

Không ngờ số năm lại hiếm khi cũng im lặng luôn.

. . . Thôi, số năm vẫn còn là con nít, không nên đặt yêu cầu với nàng cao như vậy.

Hứa Thất An còn đang suy nghĩ, số một đã nhắn tin trả lời câu hỏi của số hai: 【Người này rất được Ngụy Uyên tín nhiệm và coi trọng.】

Rất được Ngụy Uyên tín nhiệm và coi trọng. . . . . chỉ một câu ngắn gọn, đã gây nên sóng to gió lớn trong lòng các thành viên Thiên Địa Hội. Cái tên Ngụy Uyên, không chỉ ở Đại Phụng là không ai không biết, dù ở trong cả Cửu Châu, cũng là cực có phân lượng.

Ngoài việc không tu hành, Ngụy Uyên có thể nói là toàn tài, đương nhiên, mấy thứ như cầm kỳ thư họa chỉ là tiểu đạo, để dệt hoa trên gấm. Thứ chính thức làm tất cả các thế lực lớn của Cửu Châu để mắt tới Ngụy Uyên là tài thống lĩnh quân sự của ông ta.

Trước kia, Ngụy Uyên là hoạn quan trong nội cung, vì có trình độ đánh cờ cao siêu, nên được Nguyên Cảnh Đế thưởng thức, từ đó đề bạt dần lên.

Năm Nguyên Cảnh thứ sáu, Độc Cô lão tướng quân trấn thủ phương bắc qua đời, ba đại bộ lạc Man tộc tập kết sáu vạn đại quân xâm lấn biên cảnh, trong nửa tháng đã quét sạch ba nghìn dặm biên cảnh, đốt giết cướp đoạt, đất cằn ngàn dặm, thây người vô số. Triều đình khẩn cấp điều binh khiển tướng, mới ngăn chặn được xu thế rào rạt của Man tộc, nhưng tình hình chiến cuộc vẫn không hề lạc quan.

Trấn Bắc vương lừng danh sau này vào thời điểm đó mới chỉ là một Thân Vương vừa chớm cho thấy có tài năng mà thôi.

Nguyên Cảnh Đế lúc ấy còn chăm lo việc nước đau đầu không chịu nổi, Ngụy Uyên mới xin thỉnh chiến. Ông ta đã lập nhiều quân lệnh trạng, cam kết trong vòng ba tháng, nếu không diệt được Man tộc, sẽ lấy cái chết tạ tội.

Nguyên Cảnh Đế trẻ tuổi vô cùng quyết đoán, ủy nhiệm cho Ngụy Uyên làm Binh Bộ Thị Lang kiêm Tả Đô Đốc, chỉ huy năm quân.

Ngụy Uyên quả nhiên không phụ hoàng ân, trong vòng nửa tháng, đã giết Man tộc tơi bời, chỉ còn hơn năm nghìn tàn quân trốn về phương bắc.

Đoạn tình nghĩa quân thần này, đến nay vẫn còn thường được lấy ra để nói chuyện say sưa.

Chiến tích của Ngụy Uyên không chỉ dừng lại ở đây, sau đó, trứ danh nhất chính là chiến dịch Sơn Hải mười chín năm trước. Lúc ấy, Trấn Bắc vương đã là cao thủ danh chấn thiên hạ, nhưng ông ta vẫn chỉ có thể làm một thanh đao bén của Ngụy Uyên, mang ra để giết địch.

Thống soái tam quân vẫn là đại hoạn quan uy chấn thiên hạ đó.

Sơn Hải Quan nằm ở biên cảnh Tây Vực, Man tộc phương bắc xuôi nam, các tộc Nam Cương bắc thượng, có liên quan rất lớn tới cuộc tử chiến của liên quân Phật Quốc và Đại Phụng ở Sơn Hải Quan.

Trong vòng nửa năm, trăm vạn sinh linh tan thành tro bụi, trong lịch sử ghi chép, là một chiến dịch vô cùng thê thảm hiếm thấy.

Với tư cách Đại Phụng Tả Đô Đốc, Ngụy Uyên lại một lần nữa chứng tỏ cho thế nhân thấy khả năng thống lĩnh độc nhất vô nhị của mình.

"Ta thật khờ, thật sự khờ, ta vẫn còn đánh giá thấp Hứa Thất An này. . . ."

Lúc này, Lý Diệu Chân đã cởi giáp nhẹ, chỉ mặc lớp áo trong màu trắng, khoanh chân ngồi ở trên giường lẩm bẩm.

. . . . Nếu ta đoán không sai, nguyên nhân khiến thư viện Vân Lộc có thanh khí xông lên trời chính là do số ba. Rất có khả năng số ba chính là người đường đệ kia của Hứa Thất An. . . . Hứa Thất An được Ngụy Uyên coi trọng như thế. . . . cứ như vậy, chỉ cần qua vài năm nữa, Kinh Thành sẽ xuất hiện thêm một thế gia hiển hách. . . . trong lòng số bốn kích động rất lâu.

Rời kinh đã nhiều năm, có một nỗi buồn vô cớ cảnh còn người mất.

Chờ mọi người tiêu hóa xong tin tức, số một nói tiếp: 【Nhược điểm của hắn là rất háo sắc! Người này khi còn ở kinh thành, thường xuyên đến Giáo Phường Ty, quan hệ với nhiều hoa khôi ở đó. Số hai, nếu ngươi muốn đối phó hắn, đừng ngại dùng mỹ nhân kế.】

Ta không có, ta không háo sắc, ngươi đừng nói oan cho ta. . . . Hứa Thất An phỉ nhận ba câu liền, không thừa nhận mình là đồ háo sắc.

Sau đó hơi chột dạ tự giải thích trong lòng: Ta lưu luyến Giáo Phường Ty đâu phải vì háo sắc, chỉ là muốn làm cân bằng bộ não vì tra án mà mệt mỏi quá, bổ sung lại sức sống thôi.

Số một đáng giận ghê, chẳng những tự tiện buôn bán tin tức về ta, còn chửi bới nhân phẩm của ta. . . Ý, hắn ta/ nàng ta có hơi khác thường, không giống với tác phong thường ngày. . . . Hứa Thất An lấy ngón tay, định viết lời giải thích cho "Hứa Thất An", nhưng rồi nhớ lại, Hứa Thất An là đồ háo sắc, vậy thì có liên quan gì tới số ba ta đâu?

Mình có nên gieo tình cảm qua mạng không? Đương nhiên, nhan sắc của số hai đã được người đầy kinh nghiệm như ta xác nhận, rất đáng để ghẹo. Số năm còn cần kiểm chứng thêm.

【Số hai: ngươi không cần thăm dò, ta cũng không định giấu giới tính của ta. Nhưng mà sắc dụ đúng là một cách, trong tay ta vừa vặn có một Mị rất là khuynh quốc khuynh thành.】

Vừa nhắn tin, số hai vừa nhớ tới đôi mắt quầng thâm của Hứa Thất An, cộng với lời của số một, hầu như có thể có thể xác định đó là một tên háo sắc thâm niên.

. . . Tính cách có khuyết điểm lớn rồi, mặc dù hắn thông minh, nhưng nam nhân mà, có đôi khi nửa người dưới còn có quyền quyết định hơn cái đầu bên trên! Số hai cong khóe môi.

. . . Số một rõ ràng là không biết mình. Hứa Thất An nhận định hắn không phải là đồ háo sắc, hắn chỉ là giống với đa số nam nhân, thích ngủ với mỹ nhân, chứ không hề túng dục.

Lúc này, số bốn bỗng cảm khái nhắn tin: 【Hứa Thất An này, tâm cơ thâm trầm, giỏi ẩn nhẫn, mỹ nhân kế coi chừng không có hiệu quả với hắn đâu.】