TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q5 - Chương 1595: Quái vật (2)

Chỉ nghe ‘Phốc’ một tiếng, hộp sọ giao long bị lật lên, mảnh xương vỡ cùng tổ chức bộ não bắn tung tóe khắp nơi.

Đồng thời, một con giao long hư ảo từ trong thân thể chia lìa, đây là nguyên thần của nó.

Nguyên thần của giao long là hoàn hảo, nhưng nó thô bạo hung ác điên cuồng chưa bởi vì tình trạng thân thể mà chuyển biến tốt, sau khi quay quanh một vòng ở trên không, lại hướng hai người đầu thuyền lao xuống.

Đã hoàn toàn đánh mất lý trí rồi... Nếu như vậy, cho dù là “vấn linh” trong đạo thuật cũng hỏi không ra được tin tức hữu dụng, ồ, quên mất, ta chỉ là võ phu thô bỉ, không biết đạo thuật... Hứa Thất An há mồm, dùng sức hít một hơi.

Tựa như cái miệng khổng lồ của vực sâu, mang nguyên thần giao long hút vào trong miệng.

Chỗ gáy Hứa Thất An, Thất Tuyệt Cổ dựng căng làn da lên, lộ ra đường nét rõ ràng, phần đầu hơi mấp máy, như là đang nhai nuốt cái gì.

Khoảng khắc, Hứa Thất An nói:

“Bắt nó ghép trở về.”

Cửu Vĩ Thiên Hồ buông ra giam cầm, mang từng đoạn thân thể, tứ chi tụ lại một chỗ, chúng nó liền tự mấp máy nối tiếp, rất nhanh đã khôi phục thành một con giao long hung ác điên cuồng cường đại.

Giao long lẳng lặng treo ở không trung, không nhúc nhích.

Hứa Thất An há mồm, mang long hồn phun ra, long hồn không còn sự hung ác điên cuồng vừa rồi, nhưng vẻ mặt dại ra, hình thể càng thêm hư ảo, hơn nữa đầu không là đầu giao long dữ tợn nữa, mà là đầu côn trùng hình tam giác.

Ý thức của nó bị lau đi, thiên hồn trong ba hồn cũng bị Thất Tuyệt Cổ cắn nuốt.

Đây là năng lực sau khi ‘Thi Cổ’ bước vào cảnh giới Siêu Phàm, cắn nuốt bộ phận hồn phách của con rối, sau đó mang tàn hồn còn lại dung hợp với tử cổ.

Đổi lại mà nói, long hồn lúc này chính là tử cổ (cổ con).

Long hồn trở về thân thể giao long, con ngươi nó khôi phục một chút linh động, nhưng so với sinh linh bình thường mà nói, vẫn như cũ có chút dại ra.

Cửu Vĩ Thiên Hồ thấy thế, thu hồi cái đuôi, mặc cho giao long rơi xuống nước.

Giao long ngoan ngoãn lượn vòng quanh con thuyền, như là thị vệ trung thành.

“Chậc chậc, cổ thuật quả thật hữu dụng! Vậy là thu phục một hậu duệ thần ma cảnh giới Siêu Phàm.”

Trong lời của Cửu Vĩ Thiên Hồ tràn đầy hâm mộ.

Ừm, tuy nhỏ như thịt muỗi, nhưng sinh mệnh tinh hoa của tam phẩm với ta mà nói cũng là đại bổ, lần này ra biển nếu không săn giết được nhị phẩm, thậm chí nhất phẩm hậu duệ thần ma, thu thập một ít tam phẩm cũng không tệ, vẫn mạnh hơn tay không quay về... Hứa Thất An coi như hài lòng.

Có thu hoạch, trong lòng liền an ổn một chút.

Cửu Vĩ Thiên Hồ nhân cơ hội kiếm lợi, dịu dàng nói:

“Hứa Ngân la, ai thấy là có phần nha!”

Lúc này, đầu giao long thò ra khỏi mặt biển, miệng nói tiếng người, oán giận nói:

“Có lầm hay không Sir, nữ nhân gà mái như vậy còn giữ ở bên người, ngủ nàng, lại mang nàng đá xuống biển, phô cái tử*!”

(*): phương ngữ Quảng Đông, có nghĩa là đồ khốn nạn ~ đồ chết chóc ~ con ma xui xẻo

Yêu cơ tóc bạc mặt trầm như nước, tức giận nhìn Hứa Thất An.

Lời nó nói, có gì quan hệ với ta... Trên mặt Hứa Thất An tràn đầy nụ cười.

Không quan tâm hồ ly tinh không thoải mái, Hứa Thất An tập trung tinh thần cảm ứng một lần thiên phú của giao long, lông mày nhất thời nhíu chặt, mở mắt ra, kinh ngạc nói:

“Con giao long này có vấn đề!”

Yêu cơ tóc bạc cười lạnh nói:

“Là nó có vấn đề hay là ngươi có vấn đề?”

Hứa Thất An không phải đang nói đùa, thiên phú thần thông của giao long dị thường hỗn loạn, có thủy hệ, hỏa hệ, lôi hệ, thổ hệ các thần thông loại nguyên tố, ngoài ra, còn có những thần thông hỗn độn khác.

Điều này hiển nhiên là có vấn đề.

Hắn vừa dừng thuyền, vừa mang phát hiện của mình báo cho Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Yêu cơ tóc bạc nghe mà liên tục nhíu lại đôi lông mày thanh tú, nói:

“Không có khả năng!”

Nàng tựa như nhớ tới cái gì, hai cái đuôi cáo thò xuống nước, ở trong sóng biển dâng trào “Ào ào”, mang giao long “bắt” ra, lơ lửng giữa không trung.

“Thiên phú thần thông của Yêu tộc, bình thường ngưng ở trong nội đan, nếu hậu duệ thần ma, xem huyết mạch loãng mà luận, thần ma độ tinh khiết huyết mạch cao, sẽ khắc ở máu thịt, ngoài thân. Huyết mạch loãng, thì khắc ở trong nội đan.”

Cửu Vĩ Thiên Hồ nói.

Hứa Thất An nói:

“Hoa văn trên thân con giao long này chính là thiên phú thần thông nhỉ.”

Đôi mắt đẹp long lanh nhìn chằm chằm những hoa văn vặn vẹo đó, yêu cơ tóc bạc vừa gật đầu, vừa mở miệng nói:

“Ta đại khái biết nguyên nhân rồi... Những hoa văn này sẽ hỗn loạn nguyên thần, cho nên vừa rồi ta chưa cẩn thận quan sát, ngươi xem, chúng nó là thác loạn.”

Hứa Thất An gật đầu.

Cửu Vĩ Thiên Hồ tiếp tục nói:

“Không những như thế, những hoa văn này đại biểu thiên phú thần thông, toàn bộ đều khác nhau. Hơn nữa, mỗi một hoa văn đều là không trọn vẹn. Nó như là tụ hợp thể của thiên phú thần thông không trọn vẹn.

“Ta nghĩ, đây là nguyên nhân vì sao ngươi sẽ cảm giác được thiên phú thần thông lộn xộn.”

Hứa Thất An trầm ngâm một lát, chăm chú nhìn gương mặt xinh đẹp của yêu cơ, nói:

“Đây là tình huống gì vậy.”

Vấn đề chuyên nghiệp thỉnh giáo nhân sĩ chuyên nghiệp.

“Ta làm sao biết được.”

Nàng khẽ lườm một cái đầy quyến rũ, tiếp theo sắc mặt ngưng trọng:

“Thiên phú thần thông sinh ra đã có, là tồn tại trong huyết mạch, có khi là đơn hệ, có khi là song hệ, nhưng không có khả năng tồn tại tình huống như vậy. Chỉ là thiên phú thần thông không trọn vẹn, đã đủ để nói rõ vấn đề.”

Hứa Thất An châm chước nói:

“Nó lâm vào cuồng bạo, đánh mất lý trí, sẽ có liên quan với hoa văn kỳ quái trên người hay không? Chính bởi vì có thêm những thần thông lộn xộn đó, cho nên mới phát điên.”

Cửu Vĩ Thiên Hồ “ừm” một tiếng, “Ta cũng có hoài nghi như vậy, nhưng thần trí nó đã thiếu mất, lúc trước từng đi nơi nào, đã gặp phải cái gì, chúng ta không thể nào biết được.”

Nàng vẻ mặt tiếc nuối!

Hứa Thất An lại cười nói:

“Chúng ta không biết, nhưng giao nhân nữ vương nói không chừng biết. Đi bái phỏng giao nhân đảo trước, xem xem tình huống, chúng ta giúp nàng giải quyết một kẻ địch mạnh, tìm hiểu một ít tình báo chung quy không quá phận chứ.”

Ngoài ra, còn có các nơi hậu duệ thần ma tụ cư, nơi cư trú của sinh vật cường đại vân vân các tình báo.

Ừm, thuận tiện gặp một lần giao nhân nữ vương lấy mỹ mạo trứ danh.

Lúc này, trên mặt biển cách đó không xa chui ra một cái đầu, là người đẹp bộ dáng cực kỳ dấu hiệu, có mái tóc màu xanh lục, con ngươi như miếng vàng vỡ, cùng với vành tai nhọn.

Đã tò mò lại khiếp đảm đánh giá Hứa Thất An cùng cửu vĩ hồ đầu thuyền.

Đến vừa lúc... Trong lòng Hứa Thất An nói thầm một tiếng, vươn bàn tay, năm ngón tay dùng sức hút.