TRUYỆN FULL

[Dịch] Đại Phụng Đả Canh Nhân

Q1 - Chương 251: Số hai vấn đề (2)

Hứa Thất An bày vẻ đau đầu, làm Trương Tuần phủ vui vẻ cười ầm lên, trong lòng cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.

"Tuần phủ đại nhân, hay chúng ta lại chơi đoán chữ đi?" Hứa Thất An như cười mà không phải cười.

Trương Tuần phủ định từ chối theo bản năng, nhưng cảm thấy tôn nghiêm người đọc sách của mình bị khiêu khích, bèn nhướng mày lên: "Ngươi nói."

"Nữ nhân sinh con, đoán bốn chữ." Hứa Thất An cười tủm tỉm.

Mặt Trương Tuần phủ dần cứng đờ, dần ngơ ngác, dần hiện vẻ bực bội vì nghĩ không ra, sau đó thả rèm xe xuống.

"Ha ha ha." Khương Luật Trung với Hứa Thất An cười to.

"Hừ!" Trong xe ngựa vọng ra tiếng hừ lạnh của Tuần phủ đại nhân.

Bên kia, Đô Chỉ Huy Sứ Dương Xuyên Nam chui vào xe ngựa, rèm vừa buông xuống, đã lại bị nhấc lên, Lý Diệu Chân khí thế oai hùng, tóc đuôi ngựa cột cao cũng leo lên xe.

"Trước mắt bao người, ngươi chui vào xe ngựa của ta, không sợ ảnh hưởng danh tiết?" Dương Xuyên Nam cau mày.

"Nhi nữ giang hồ, không quan tâm những thứ này." Lý Diệu Chân phẩy tay: "Ta tới hỏi ngươi tình hình, Tuần phủ kia có vẻ là khá lịch sự. Vẫn chưa đi qua chào hỏi, ngươi có cần chuẩn bị ít bạc hay không?"

Nàng biết quy củ quan trường Đại Phụng, có bạc sẽ là bằng hữu. Không có bạc, thân huynh đệ thì cũng vẫn thiết diện vô tư.

"Tặng bạc cho Ngự Sử, ngại chết không đủ nhanh sao?" Dương Xuyên Nam lắc đầu:

"Nhưng có thể cân nhắc giết sạch họ ở Vân Châu."

Lý Diệu Chân liếc mắt, "Ngươi thấy Tuần phủ đại nhân này như thế nào?"

"Trung dung (ở giữa, không theo phe nào)." Dương Xuyên Nam đánh giá.

"Vậy thì tốt rồi. Hắn càng vô năng ngươi càng an toàn." Lý Diệu Chân cười.

"Trung dung không có nghĩa là bình thường." Dương Xuyên Nam lắc đầu: "Không lộ ra nanh vuốt, mới là nguy hiểm nhất. Có khi người ta đã chuẩn bị trong âm thầm, để cho ta một kích trí mạng."

Dừng một chút, nói tiếp: "Nhưng đồng la kia cần phải chú ý."

Lý Diệu Chân vốn đã biết Hứa Thất An không tầm thường, hơi nhướng mày: "Ngươi nhìn ra cái gì?"

Bánh xe lộc cộc, Dương Xuyên Nam vén tấm rèm lắc lư, thoáng nhìn ra cảnh đêm bên ngoài, vẻ suy tư: "Bội đao của hắn khác với của Đả Canh Nhân, nhưng cũng cùng là đao, chứ không phải loại vũ khí khác.

"Theo ta biết, bội đao của Đả Canh Nhân là do Ty Thiên Giám cung cấp, là nửa Pháp Khí. Chỉ có một cách giải thích, chính là đao người này đeo là Pháp Khí."

Lý Diệu Chân gật đầu: "Kẻ có thể sử dụng Pháp Khí, hoặc là thân phận không tầm thường, hoặc là có quan hệ không tầm thường với Ty Thiên Giám."

"Tư thái cũng khác thường. Ta đã quan sát hắn, dù lúc không nói gì trông rất nề nếp và cẩn trọng, nhưng kỳ thật kể cả với Trương Tuần phủ lẫn Tống Trường Phụ đều không hề có ý kính trọng cho lắm. Cái này có thể lý giải là do tính cách cứng đầu của võ giả, nhưng mới là Luyện Khí Cảnh mà đã có sự cứng cỏi này, quả thật là hiếm có."

Về phần Khương Luật Trung, Tứ phẩm kim la, ngược lại chẳng có gì hay để nói, kiêng kị là đúng rồi.

Trở về dịch trạm, Hứa Thất An còn phải tiếp tục cương mình lên tu tiên, lấy giấy, viết hai nhóm số ám hiệu của Chu Mân ra.

Haiz, lại còn phải cố gắng thực hiện công thức ngày đêm không ngủ khuôn mẫu để tấn thăng lên Luyện Thần Cảnh, nếu mà là ở thế giới kia của mình, nhất định sẽ được đám trạch nam khen ngợi là thức giỏi ngút trời, thức giỏi đến mức tóc rụng sạch, thức giỏi đến mức bạn gái bị bóng ma trong lòng luôn, à quên, đám kia không có bạn gái, vậy nên không sao.

"Lão Khương từng nói, võ phu là tăng thực lực bản thân từng bước một, đến cuối sẽ trở thành một tồn tại đáng sợ như Thần Ma. Trong hệ thống tu luyện, Luyện Tinh Cảnh và Luyện Khí Cảnh giống với trong phim võ hiệp mà mình coi kiếp trước, đều là cảnh giới thấp kém. Nhưng từ Luyện Thần Cảnh trở đi, đẳng cấp liền cao hơn hẳn. Luyện Khí Cảnh vẫn phải ăn cơm ngủ nghỉ, nhưng mình ngờ là Luyện Thần Cảnh có thể không ngủ không nghỉ trong thời gian dài, cái này cũng đã phi nhân loại rồi."

Suy đoán của Hứa Thất An là có căn cứ. Luyện Tinh Cảnh là luyện sức chịu đựng về mặt khí lực, giúp võ giả có thể chiến đấu với cường độ cao. Luyện Thần Cảnh rèn luyện nguyên thần, phương thức tấn chức là cố gắng thức đêm.

Một khi thuận lợi tấn chức Luyện Thần Cảnh, thân thể và nguyên thần sẽ có thể làm việc với cường độ cao trong thời gian dài, không cần ngủ nghỉ.

Các hệ thống tu hành lớn, kể cả hệ thống võ giả, đều là tuần tự tiến dần lên, mỗi phẩm cấp bên dưới đều là đặt nền móng cho phẩm cấp cao hơn.

Ví dụ như hệ thống Thuật sĩ, Vọng Khí Thuật ở phẩm cấp Y Giả chính là lớp đệm, tạo nền móng cho Phong Thủy Sư, và bản cường hóa của Phong Thủy sư chính là Trận Pháp Sư.

Chúng vô cùng ăn khớp với nhau, khiến cảm giác người ta khi tấn thăng rất chân thật, vững vàng như đi trên đất bằng.

Hắn lại chuyển suy nghĩ quay trở về vụ án: "Ám hiệu này không phải là của nha môn Đả Canh Nhân, hẳn là một loại khác thường Chu Mân tự nghĩ ra, khó đoán y như ám hiệu mình làm ra vậy: Khô diệp sồ quất lê sa bạc, lạc hoa mạn thiên hải dực tùy (tạm dịch: Lá khô chim nhỏ cành lê mỏng, hoa rơi khắp chốn biển trời theo).

"Phóng nhãn khắp Cửu Châu, chắc chẳng ai có khả năng đoán ra nổi.

"Hôm nay phải suy nghĩ viết thư nhiều quá, tế bào não đã bị hao tổn nghiêm trọng, vậy mà còn không được ngủ, nếu có Phù Hương ở đây thì tốt biết mấy, có thể làm chút vận động tốt cho tinh thần và thể xác, nhưng cũng có khả năng mình đột tử luôn ngay trên người nàng lắm à."

Đúng lúc này, tim hắn bỗng đập rộn lên một cái, suýt nữa đột tử thật.

Vội hít sâu, giở gối, lấy mảnh vỡ Địa Thư giấu dưới ấy ra, đang định mắng cái đứa ngu nào hơn nửa đêm không ngủ được còn lắm chuyện, thì nhìn thấy:

【Số hai: Số ba, ta có vài việc muốn hỏi ngươi, ngươi có thể đưa ra một điều kiện để trao đổi.】

Số hai, là quân nương kia? A, còn đang lo không có cơ hội thăm dò đây! Hứa Thất An lấy ngón tay viết vào: 【Ừm, để ta nghe thử câu hỏi của ngươi đã.】